Thiệt là điên! Thiệt là vô lý! Tôi đã phí bao năm học bắt chước kẻ khác mới nảy trong cái sọ đặc như mít của tôi ý này: Phải theo tài năng riêng của mình, không thể nào bắt chước người khác được.Tôi cũng lại thấy rằng vui vẻ làm thì công việc mau xong, thành thử bây giờ ít khi tôi phải ở lại trễ.Ngày hôm nay tôi sẽ không lo sợ nữa và quả quyết vui sống, yếu mến mọi người, hưởng cái mỹ và tin chắc rằng những người tôi yêu sẽ yêu tôi.Bác sĩ này thì cho ông thuốc ngủ, bác sĩ kia thì khuyên du lịch.Tôi mong thành một nghệ sĩ.Bạn thử tưởng tượng xem.Bây giờ tôi mạnh khỏe lắm".Chỉ vô ý một chút là chiếc tàu này sẽ nổ tung lên.Tôi lo lắng điều chi? (Xin bạn lấy viết chì đáp ở khoảng bỏ trống dưới đây).Năm 1942, ông đang ở Trung Hoa khi quân Nhật chiếm Thượng Hải.
