câu kết nhau để tham nhũng, đục khoét của công một cách trắng trợn.Tôi suy đi tính lại nhiều lần trước khi đi đến quyết định sắm xe.Sau này tôi nghe tin nhà máy đó được bán cho chủ khác.Ông chủ nhà máy rất hồ hởi, sẵn sàng nhận hợp đồng sản xuất.Tôi tìm mọi cách để có thể đủ sống và làm việc.Có thể nói rằng họ là tinh hoa của xã hội Thái Lan, bất kể họ thuộc lĩnh vực nào, kinh doanh hay làm chính trị, công chức nhà nước.Hơn nữa, đây còn là lần đầu tiên tôi đặt chân vào văn phòng riêng của vị đứng đầu một tổ chức kinh doanh hàng đầu trong nước nên cũng có phần rụt rè.Nghe tôi nói thế, ông Kiet thay đổi thái độ và dịu lại.Tôi trả lời: “Chưa thể biết chính xác, còn phải nghiên cứu khả thi đã, nhưng tôi dự kiến không quá 100 triệu bạt.Tôi cũng rất thích làm vườn, trồng và chăm sóc cây cảnh, kể cả đào ao nuôi cá cảnh, xây non bộ, làm thác nước nho nhỏ… tạo nên khung cảnh sơn thủy hữu tình ngay khoảng sân phía trước phòng làm việc.