Cho nên, trước khi bạn ổn định vững chắc trong trạng thái hiện trú, tức là trước khi bạn tỉnh thức hoàn toàn, bạn xê dịch tới lui trong một thời gian giữa trạng thái ý thức tỏ ngộ và trạng thái ý thức mê muội, giữa trạng thái hiện trú và trạng thái đồng hoá với tâm trí.Hầu hết các thứ xảy ra sau đó đều tự động và không còn chủ ý được nữa.Ông ấy gọi nó là “chuỗi liên tục không - thời gian”.Do đó, tất cả tình yêu đều là tình yêu Thượng đế.Trong mối quan hệ mà bạn trải nghiệm cả “tình yêu” lẫn cái đối nghịch của nó – như sự công kích, sự bạo hành tình cảm, và vân vân – vậy thì có lẽ bạn đang lẫn lộn tình yêu với sự đeo bám vào tự ngã hư ngụy, và sự lệ thuộc có tính say nghiện.Họ đúng – và họ cũng sai lầm.à, sự không tha thứ thậm chí cũng có thể nhằm vào tương lai nữa chứ.Tôi diễn bày từ kinh nghiệm nội tại.Nhận ra được sự vô nghĩa của nó mới là quan trọng.Chẳng phải tôi chỉ đang tạm thời tránh né chúng sao?
