“Mèo đen, mào trắng không quan trọng, miễn là bắt được chuột”.“Có lẽ bạn phải đánh một trận hơn một lần để giành được chiến thắng”.Khi ta không có nó, ta không có cảm giác sợ hãi như thế vì ta chẳng có gì để mất cả.Ngày này qua ngày khác câu nói đó vẫn còn vang vọng trong kí ức tôi.“Tôi phải thành công vì tôi chẳng còn những việc không có kết quả”.“Nhưng…nhưng điều đó thật không thể tha thứ được! Cô bật khóc .Ông xin sữa và tất cả những gì cần cho một đứa trẻ từ những người hang xóm.Vào một ngày định mệnh, một quyển sách đặc biệt nằm trên bàn, ngay trước mặt tôi.Tôi sinh năm 1950 trong một đại gia đình có 14 đứa con.000 em bé được sinh ra mỗi năm, thế nào cũng có một em bé phải sống một cuộc sống ngắn ngủi đáng thương mà không ai trong chúng ta mong muốn, một cuộc sống trong đó nó thường xuyên tự làm cho mình bị tổn thương, đôi khi bị thương rất nặng mà không hiểu vì sao.
