Rồi lại ngồi trên ghế đá viết tiếp.Ông anh cũng xịt xịt xịt lên đầu.Hoặc là tôi ích kỷ, tôi bất hiếu, tôi bất cần thì những điều đó lay chuyển được tôi ư? Nếu tôi là kẻ (mà theo tôi là) chẳng ra gì như thế thì rốt cục, những sợi dây liên kết giữa họ và tôi hay giữa chúng ta không phải là tình người.Này thì… đời người là hoa hồng héo-chỉ còn xơ lá với gai mòn…Sau rồi sẽ tàn sát lẫn nhau để có một kẻ bá chủ duy nhất.Và lại thấy quyển sách bị xé.Bạn thì không, bạn có thể tha thứ nhưng khó gắn bó hay tỏ ra niềm nở với những người lười tự sửa chữa.Mà em lại chẳng thể sưởi ấm hết hồn anh.Ta chẳng cảm thấy quái gì cả.Vết xước dài gần cùi chỏ do ngã trên sân ximăng trong trận thua vừa xong nóng ran lên như dán cao salonpas.
