Cũng không bao giờ biết chuyện trò với các cô gái.Lại nhớ đến cuốn Vua bóng đá của Azit Nêxin.Đồ của chú toàn thứ lởm khởm quá đát.Vậy thì nó là một giấc mơ.Chúng tôi vào thang máy và đi lên.Mà cũng có thể các nhân vật ngoài đời diễn vở kịch đời quá dở.Rất rối rắm và hoang mang.Nhưng chắc gì họ đã tin, dù kể cả anh đau thật, anh điên thật.Lo nghĩ, chỉ dạy hộ cách sống cho người khác chỉ mệt xác và vô nghĩa.Mà thản bởi vì lòng cần thản.
