Không gì tự nhiên sinh ra.Dưới cái chân đế vuông đó lại là bốn cái chân nho nhỏ như cúc áo sơ mi, dày chừng gấp đôi.Con người thường chỉ trở nên biết ơn sau khi họ cảm thấy hàm ơn.Chẳng cần gì nữa cả.Vậy thì chuyện của ông sẽ chỉ được in duy nhất một bản.Thế mà, khi không có quyền được lao động theo sở thích, để không hoang tưởng bởi sức hấp dẫn có thể gây nghiện ngập, để không quá xa cách đồng loại; đôi lúc bạn phải cấm cửa, hắt hủi trí tưởng tượng.Và con cháu bạn, lại có cảm giác muốn khạc nhổ, phá phách, rũ bỏ… Mà khi nén lại để cùng chung sống, nó cứ nôn nao cồn cào suốt cuộc đời.Tôi sẽ nói tôi là một nhà thơ lớn và hiền lành.Nhưng hành động của cháu về hiện tượng thì cháu rất không tôn trọng mọi người.Để không kiêu hãnh, khinh bỉ và xa lánh thì bạn phải mặc cảm.
