Tay chàng mỏi nhừ, có lúc thanh kiếm trong tay run lên bần bật khi gặp phải rễ cây, nhưng chàng cố hết sức giữ chặt kiếm.Chàng điều khiển con ngựa bạch mã chạy từ từ về nơi có mảnh đất của mình.Ông ngước nhìn những nhánh cây đu đưa trong cơn gió thoảng nhẹ của buổi ban chiều cùng những tia nắng lung linh trên thảm cỏ xanh mượt phủ đầy những cây cỏ bốn lá mềm mại như nhung trải rộng dưới chân, chưa bao giờ ông thấy lòng mình bình yên đến thế.Thôi, ngươi hãy đi đi và chớ đánh thức chúng dậy nữa.Là một hiệp sĩ thực thụ, Sid biết mình cần tạo ra một điều khác biệt, và đó chính là bước đi đầu tiên để dẫn đến thành công.Vì vậy hãy giữ im lặng và đi đi.Ngươi có thể đến đó mà lấy.Nott hầu như chẳng thèm để ý gì tới cảnh tượng kỳ diệu mà anh vừa chứng kiến.- Khoan đã, khoan dã - Nott chen ngang - Ta không quan tâm đến những vấn đề của ngươi.Chàng vừa rửa kiếm vừa vui mừng nhìn dòng suối nhỏ đang chảy về.