Đau hơn, dằn vặt hơn mà làm gì.Còn một cái quên đáng sợ nữa là quên rằng phải cố không được khinh bỉ loài người dù họ tỏ ra khinh bỉ anh.Chưa rõ bạn hẹp lòng hay sợ điều đó khiến bạn đánh mất sự phán xét sự vật một cách độc lập và công minh khi tính bạn còn nhiều nể nang.Đêm nay viết, ngại thay bút mới.Giữa những khoảng ấy là thời gian trống.Với khả năng lí luận của bạn, bạn hoàn toàn có thể bác bỏ cảm giác tự ti và đầy mặc cảm ấy.Nhưng mẹ tôi ngồi đó, đưa khăn mùi xoa cho tôi.Bởi nếu không, sẽ viết cho đến lúc trả lời rằng: 2 tiếng trước, tôi đang viết.Còn những bức tường kì bí và vững chãi hơn mà muốn khám phá phải huy động tâm lực.Và tôi sẽ cùng thế hệ tiếp nối phê bình và tháo gỡ.