Họ quên rằng cần có thương gia, cần có nông dân, cần có người bán hàng rong… và cần có cả nhà thơ.Một giọt nước mắt trào ra từ khóe mắt nàng.Vả lại, mười rưỡi là phải lên giường nằm rồi.Nó tạo ra thói quen đứng trên người khác với niềm tự hào tuổi tác.Tôi ngã vào vũng nước ướt hết quần.Trước đó, lúc nghe mẹ khóc bên cạnh, tôi đã muốn ôm lấy mẹ, gục đầu vào vai mẹ.Vì chuyện cái giấc mơ vớ vẩn mà mình lại làm đồng chí ấy mất vui.Người rỗng như không có lực.Ai rủ em? Cô liếc sang cậu bạn ham chơi ngồi cạnh tôi.Cái ủng đó mới dẫm lên mặt chân đế vuông vuông ghép bởi ba miếng nhựa.