Hãy kể cho anh bằng mắt thôi nhé.Bạn dường có hai con đường trước mặt: Học tiếp đại học và đi bên nghệ thuật.Còn khoảng tháng nữa mới mua được quyển tạp chí hội họa tháng trước.Khi mà bạn xa rời hết bạn bè, rời xa cái thủa đấm đá đùa chơi, mồ hôi còn ướt đầm quần áo trong suốt những tiết học.Tôi bảo: Mẹ không tin con à? Mẹ lặp lại: …chỉ cần bếch đít một chút.Tôi hơi ngại sau cái kẹo là một sự thân quen.Chúng tạo thành ba điểm thẳng hàng trên một đường thẳng.Cát là tâm luân lưu giữa hai khoảng đó.Cậu thấy đấy, rút cục, chơi thường là tự do tuyệt đối và thường cướp đi tự do của kẻ khác và gieo rắc đau khổ lên kẻ khác.Trong khi anh đang nhủ lòng đi đến những biến chuyển mới.
