Hy sinh vị nghệ thuật ư? Tự tìm câu trả lời nhé.Vào ngủ tiếp đi con.Tôi khóc vì tôi cũng chẳng ham gì danh hiệu đàn ông chân chính.Nhưng người xem lại trầm trồ: Ồ, một kỷ lục, suốt đời nó chỉ ăn canh.Cho đến giờ phút này, trên thế gian này, tôi vẫn là một kẻ hèn.Như tôi trôi nổi khắp phố phường, không sợ lạc nữa nhưng chẳng biết đường nào ra đường nào.Ông đã quên những lạc thú ấy.Hôm nay là thứ bảy, chừng nửa tháng sau cái ngày tôi khóc.Dù không phải lúc nào cũng khổ đau.Chúng tôi đã chết rồi.
