Có thể đây chính là một ví dụ tốt về việc chúng ta đã trưởng thành lên.Khi chúng ta nghĩ về sự mất tự do, ta hiếm khi tập trung chú ý vào cách mà chúng ta tự nguyện áp đặt những hạn chế đối với cuộc sống của mình.Trong số tất cả những gánh nặng đè lên cuộc sống của chúng ta, phải chịu trách nhiệm về bản thân và những người chúng ta quan tâm có thể là khó nhọc nhất.Tôi đánh giá cao việc ông đã bày tỏ những tranh luận của mình một cách rất lịch thiệp, không có sự áp đặt và bất lịch sự như thường xảy ra trong những cuộc tranh luận đương đại.Và nó cũng xảy ra như vậy trong cuộc sống cá nhân của chúng ta.Nó trả lời cho nhiều người tin vào câu hỏi có tính chất vũ trụ và cũng là bài thơ ngắn nhất về sự tồn tại của con người là «Tại sao lại là Tôi?».Biển cả bao vây ta; giải thoát là không thể; quyền lực là ảo ảnh.Vai trò là nạn nhân nói chung là thường đi kèm với sự xấu hổ và tự trách mình.Hầu hết mọi người chúng ta, dù họ có tính châm biếm hay đa nghi như thế nào vẫn có thể cải thiện trong cuộc sống riêng, mong đợi những điều tốt đẹp hơn cho con cái mình.Ngay lúc ấy tôi cũng biết là mình vừa mới nghe thấy một chân lý cơ bản.
