“Bậc thang không bao giờ dành để nghỉ ngơi mà là để giữ cho bước chân của một người đủ dài để anh ta có thể đạt đến nới khác cao hơn.Ông đã dựng tượng đài của 1 vị thi sĩ vĩ đại người Tamil ,Thiruvalluvar cao hơn 40 mét.Nhiều người trong chúng ta cũng gặp phải điều tương tự trong cuộc sống.Cao trào của việc này xảy rả vào ngày tôi đang ngồi trên bao lơn và nghe một tiếng thét đằng sau….Một người có của cải vật chất không thể nắm giữ được “cầu vồng”, nhưng người đã nắm giữ được ‘cầu vồng” sẽ có sựu gaifu có về vật chất nếu họ muôn!“Chính trong những lúc khó khăn và đau khổ, chúng ta mới học được nhiều điều .Những gì còn lại trên khuôn mặt anh là vô số những vết sẹo và phải nói là không thể cắt bỏ được nữa.Suốt trong những mùa đong rét căm, ông hơ nóng các viên gạch rồi đặt chúng dưới giường để ấm.Đưa các ý tưởng, giấc mơ của bạn ra trước đám đông là chấp nhận sự thất bại của chúng.Hầu hết chúng ta chỉ căm ghét sự khó khăn hay đau khổ.
