Quả thực lâu lâu cũng thành quen.Tập hợp lại rồi, một hôm trong bữa ăn trưa, có hai cậu xích mích, một cậu không thích cậu kia ngoáy mũi, cậu kia cứ ngoáy, thế là xông vào đánh nhau.Cũng may chị có nhiều bạn, tôi cũng gặp vài người, bạn tốt.Để sống cho xong đời.Mà chúng lại như cái miệng vực cứ rộng ra mãi.Miệng họ mặc kín mít áo quần.Vì chuyện cái giấc mơ vớ vẩn mà mình lại làm đồng chí ấy mất vui.Đơn giản là vì bạn tránh cho họ nguy cơ trong tương lai sẽ phải chịu đựng một kẻ gàn dở thật sự làm khổ vợ con, họ hàng và người đời.Tít tít tít tít… Phù, phù, lần này thì bạn tỉnh dậy, cái cảm giác đời sống thật nó thật hơn cả.Nhưng đến một lúc nào đó, nó sẽ trỗi dậy trong lòng ông.