Khi cứ bám giữ vào quá khứ hay lo lắng quá nhiều về tương lai, chúng ta sẽ không thể nào thưởng thức được vẻ đẹp của hiện tại.Cách duy nhất để các báu vật này tăng lên là đem cho chúng đi.Điều này cho phép bạn từ từ nhớ lại mình đã bắt đầu một ngày như thế nào.Với mỗi hơi thở, tôi cảm thấy mình bình an và thư thái hơn.Từ thực tại ấy, bạn tạo ra được điều gì đó, nghĩa là bạn kiến tạo một thực tại của riêng bạn.Tôi ngồi thoải mái và thư giãn.Nó còn có nghĩa là hợp tác với người khác.Chẳng có lý do gì để trì hoãn một công việc đầy hứa hẹn; và với một việc tốt và có ích như thế thì thời gian là "bây giờ", địa điểm là "ở đây" và bạn chính là người để làm việc đó.Luôn ý thức bạn là một "diễn viên".Nếu đồng nhất bản thân với "vai diễn" và để cho hạnh phúc của chúng ta phụ thuộc vào nó thì khi chuyển sang "vở kịch" khác, chúng ta sẽ cảm thấy căng thẳng và sợ hãi.