Những quy luật đó cũng chẳng có gì là mới merhay bí ẩn cả.Tôi xếp bàn ghế thành hình bán nguyệt và đặt một chiếc ghế đối diện hình vòng cung đó, đặt tên là ghế chủ, nơi mỗi sinh viên phải thay phiên ngồi vào.Đôi khi chúng ta cũng rất cần được nghe những lời khen ngợi, sự tán thưởng… Chúng ta cũng cần đến những cái ôm hôn thân thiết nữa.Hoàn cảnh của Frankl còn tệ hơn tôi nhiều.Kết quả là chúng ta trở thành nô lệ cho những thói quen của mình.Họ đáp lại bằng những cái nhìn ngạc nhiên và đồng thanh thốt lên Thế à?.Ông nói rằng, cùng cười với nhau sẽ giúp làm việc với nhau lâu bền hơn, cần mẫn hơn và hiệu quả hơn.Một trong những bài học đó là Hạnh phúc không bỗng dưng mà có.Tiền bạc không phải là điều kiện đủ để thành công.Mỗi khi mở miệng là chúng ta nói đến điều gì đó về chính mình, nhưng ta không luôn nhận ra điều ấy.
