Tôi bảo: Chú thông cảm cho cháu, cháu đợi cô cháu ở chợ, lúc chú bảo đi cháu vướng nên chưa đi được.Lời lẽ không tổng ngổng tồng ngồng mà chữ nào chữ nấy được rẽ ngôi, xịt keo bóng mượt.Còn nếu không biết gì, cứ để bà già yên tâm với công việc của bà ấy.Mấy ai thèm nhìn mặt nhau bao giờ.Chúng sẽ choáng khi bạn bảo tôi là tôi hay bảo tôi không là tôi; bảo tôi ngu hay bảo tôi không ngu; bảo tôi nói thật hay bảo tôi nói dối… thì đều chỉ nhận được một kết quả: NÓI DỐI.Nên không ai có lỗi.Thấy mình như một kẻ ngu si, trơ trọi, chẳng biết làm gì.Như Tần Thủy Hoàng chẳng hạn.Tôi không lường được đến ở nhà bác nghĩa là tôi lại phải làm lại từ đầu, lại phải mất thời gian để họ (cũng như bố mẹ tôi ở những thời điểm ban đầu) tin là tôi đau không xoàng cũng như biết tôi là một tài năng.Tôi đến lớp mới, ngồi bàn gần cuối.
