Nỗi nguy cuối cùng và lớn nhất là nỗi nguy tôi đã chỉ ở một chương trên: bị thất bại từ lúc đầu.Và cũng không có hình phạt.Vậy bạn nên để, chẳng hạn, từ 9 giờ đến 11 giờ rưỡi để làm một việc mất giờ rưỡi.Tới nhà, bạn không ăn ngay.Hỡi người đời, anh phải tự biết anh.Nhưng bây giờ tôi già rồi và nghỉ hay không là tùy tuổi tác.Ông miễn cưỡng làm việc, càng trễ chừng nào cành hay; và vui vẻ đứng dậy ra về, càng sớm chừng nào càng tốt.Cho nên riêng tôi, tôi yêu sự gắng sức lắm.Và có thể thoả mãn lòng khao khát hiểu biết của ta mà không cần đến văn chương.Câu châm ngôn đó chưa đúng hẳn.
