Khi bạn ngồi vào bàn, những ý tưởng đến nhưng bạn không được viết, bạn sẽ làm gì? Bạn chơi trò luyện trí nhớ.Hoặc bác sẽ chỉ đọc một chút và gập lại ngay, bác sợ, không thèm đối diện với thứ tà mà, đại nghịch bất đạo này? Cái thứ mà bạn đã cố viết một cách bình thường, chân thật và kiềm chế nhất.Để thay đổi những điều cần và có thể thay đổi.Làm ơn nhanh nhanh cho.Ai rủ em? Cô liếc sang cậu bạn ham chơi ngồi cạnh tôi.Ông sợ đó sẽ là những ánh hào quang rực rỡ cuối cùng.Cảm giác như không thể lành lại được.Bây giờ ghép một số mảnh lại thành một miếng, gõ và tung lên mạng là một công đoạn có khi còn vất vả hơn.Và nó được tái tạo chậm hơn cái được phát ra.Bạn, nghĩa là những ai đọc xong nó không coi tôi là thằng hâm, thằng điên, thằng gàn dở, thằng đểu hoặc thằng hèn.