Lúc nhỏ tôi nhớ có lần vì giành nhau một miếng bánh mà chúng tôi đã đánh nhau, lần đó ba mẹ không có ở nhà, vì nhỏ hơn nên dù "nổ lực" hết mình tôi vẫn phải chịu phần thua."Ở Nhật Bản có một anh chàng tên Tsugitaro, trong nhiều năm anh là một công nhân nhà máy hóa chất, nhưng sau đó bị thất nghiệp.- Con luôn muốn tìm kiếm một người bạn tri kỷ thật sự có thể khiến cho con cảm thấy hoàn toàn yên tâm và có thể trãi lòng, hiểu và được hiểu nhưng không thể tìm ra.Bỗng ông thấy lạ lạ.- Ấy chết, con qua nhà bác Tư làm gì, hôm nay Mồng 1 Tết, không được đi lung tung đâu nhé, như thế không ngoan đâu!Ba biết không, mỗi lần ba mẹ cãi nhau, con rất buồn.Cô tìm mãi mới ra một chỗ kín đáo nhất, một góc khuất mà cô nghĩ là sẽ không đôi nào tìm ra.Sao cô ấy có thể nói với mình những lời tuyệt tình đến thế cơ chứ, mình không thể tin được đó là những lời phát ra từ cửa miệng của cô ấy.Đi đến đầu hẻm bổng chị nghe có tiếng gọi – là bác Năm: “Lụa, chèn đét ơi, chờ mày từ sáng đến giờ, vợ chồng tao có nấu một nồi bánh chưng, nên mang biếu mẹ con mày một cặp ăn lấy thảo, năm mới phát tài nghen!”.Có lẽ vì thế mà từ nhỏ tôi đã tỏ ra lấn lướt, nếu không muốn nói là.