Các triết gia không làm việc trong phòng thí nghiệm, cũng không nghiên cứu thực địa.Có một loại sách và mộc cách đọc rất thú vị mà chúng tôi chưa bàn đến.Ở bản phân tích cuối cùng, dù có một độc giả nào đó thẩm tra tính hiệu quả của bài viết mang tính biện chứng này, nhưng chỉ có người viết ra nó, tức người đọc đồng chủ đề với có thể biết mình có thỏa mãn được những yêu cầu này không.Khi đọc một cuốn sách, dường như không gì có thể ngăn cản độc giả giành phần thắng.Những giả thuyết khác trong các tác phẩm hình học hiện đại đã lấp đầy sự thiếu hụt này.Đối với câu hỏi thứ hai (Những gì được đề cập trong tác phẩm lịch sử?), sử gia kể một câu chuyện xảy ra vào một thời điểm nhất định.Khi đọc sách, độc giả phải thống nhất thuật ngữ với tác giả thì mới nắm bắt được ý kiến, nhận định của người viết.Việc này xuất phát từ những hiểu biết còn chung chung và khá mơ hồ về cuốn sách.Anh ta không đánh giá cuốn sách mà đánh giá con người.Có nhiều cách để diễn đạt tính chỉnh thể, và không có cách nào là duy nhất đúng.